Hà Nội và em - Chương 12
Áp lực từ gia đình và sự hiện diện của Hoàng khiến Linh rơi vào trạng thái giằng xé nội tâm dữ dội. Một bên là tình yêu chân thành, giản dị nhưng đầy thử thách với Hải. Một bên là con đường bằng phẳng, tương lai “đảm bảo” hơn nếu cô quay lại với Hoàng – người được cả gia đình ủng hộ.
Bố mẹ Linh không ngừng tác động đến cô. Bà Mai thường xuyên kể lể về những ưu điểm của Hoàng, về sự xứng đôi vừa lứa giữa hai gia đình, về viễn cảnh một cuộc sống sung túc, ổn định nếu Linh chọn Hoàng. Ông Hùng thì dùng lý lẽ, phân tích cho Linh thấy sự bấp bênh và thiếu thực tế khi yêu một người như Hải.
“Con gái à, tình yêu không phải là tất cả.” Bà Mai nhẹ nhàng khuyên nhủ trong một bữa ăn tối. “Con xem thằng Hoàng kìa, vừa đẹp trai, tài giỏi, gia đình lại tốt. Lấy nó, con sẽ không phải lo nghĩ gì về kinh tế, chỉ việc hưởng thụ thôi.”
“Nhưng con không yêu anh ấy, mẹ ạ.” Linh phản đối yếu ớt.
“Tình yêu có thể vun đắp mà con.” Bà Mai quả quyết. “Quan trọng là người đàn ông đó có thể mang lại cho con một cuộc sống tốt đẹp, một chỗ dựa vững chắc hay không. Chứ như cậu Hải kia… mẹ thấy lo lắm.”
Ông Hùng cũng thêm vào: “Bố không cấm con yêu đương, nhưng con phải thực tế một chút. Cậu Hải có gì? Một công việc giao hàng nay đây mai đó? Một căn phòng trọ ọp ẹp? Con nghĩ xem, sau này cưới nhau về, con sẽ sống thế nào? Rồi con cái nữa?”
Những lời nói của bố mẹ như những nhát kim châm vào lòng Linh. Cô yêu Hải, yêu sự chân thành, nghị lực và tình cảm ấm áp mà cậu dành cho cô. Ở bên Hải, cô cảm thấy bình yên và được là chính mình. Nhưng cô cũng không thể phủ nhận những lo lắng của bố mẹ là có cơ sở. Liệu tình yêu của họ có đủ lớn để vượt qua khoảng cách về vật chất và địa vị? Liệu cô có đủ can đảm để từ bỏ cuộc sống đủ đầy hiện tại để cùng Hải xây dựng tương lai từ hai bàn tay trắng?
Hoàng cũng không ngừng tìm cách tiếp cận Linh. Anh thường xuyên nhắn tin hỏi thăm, mời cô đi ăn, đi xem phim. Anh tỏ ra rất kiên nhẫn và thấu hiểu, không hề tỏ ra vồ vập hay ép buộc. Anh chỉ đơn giản là ở bên cạnh, thể hiện sự quan tâm và cho Linh thấy một lựa chọn khác, một con đường dễ dàng hơn.
“Anh biết em đang khó xử.” Hoàng nói trong một lần hai người đi uống cà phê. “Anh không muốn gây áp lực cho em. Anh chỉ muốn em biết rằng, dù thế nào đi nữa, anh vẫn luôn ở đây, chờ đợi em.” Sự điềm tĩnh và tự tin của Hoàng càng khiến Linh thêm bối rối.
Trong lúc đó, Hải vẫn miệt mài với công việc và việc học thêm buổi tối. Cậu cố gắng không để những áp lực bên ngoài ảnh hưởng đến tình cảm của hai người. Mỗi lần gặp Linh, cậu đều cố gắng tỏ ra vui vẻ, lạc quan, kể cho cô nghe về những tiến bộ nhỏ trong công việc hay những kiến thức mới học được. Cậu muốn Linh thấy rằng cậu đang nỗ lực từng ngày để xứng đáng với cô.
Nhưng Linh vẫn cảm nhận được nỗi tự ti và lo lắng ẩn sâu trong ánh mắt Hải. Cô biết cậu đang phải chịu đựng rất nhiều vì cô. Điều đó càng khiến cô cảm thấy day dứt và khó xử hơn.
“Ngọc ơi, tớ phải làm sao bây giờ?” Linh tâm sự với cô bạn thân, giọng đầy tuyệt vọng. “Bố mẹ tớ phản đối gay gắt quá. Giờ lại thêm anh Hoàng nữa. Tớ thấy mệt mỏi quá.”
Ngọc im lặng lắng nghe bạn trút bầu tâm sự. Ban đầu, cô cũng từng khuyên Linh nên thực tế hơn. Nhưng khi chứng kiến tình yêu chân thành của Hải và Linh, cũng như sự đấu tranh của bạn mình, Ngọc dần thay đổi suy nghĩ.
“Linh này,” Ngọc nắm lấy tay bạn, giọng nghiêm túc. “Tớ biết bây giờ cậu đang rất khó khăn. Nhưng cậu hãy nghe theo trái tim mình mách bảo. Cậu thực sự yêu ai? Ai là người mang lại cho cậu hạnh phúc thực sự? Đừng để những áp lực bên ngoài hay những tính toán thiệt hơn làm ảnh hưởng đến quyết định của cậu.”
Ngọc dừng lại một chút, nhìn thẳng vào mắt Linh. “Đúng là hoàn cảnh của Hải và cậu rất khác biệt. Con đường phía trước chắc chắn sẽ không dễ dàng. Nhưng nếu hai người thực sự yêu nhau, cùng nhau cố gắng, tớ tin hai người sẽ vượt qua được. Còn nếu cậu chọn Hoàng chỉ vì sự sắp đặt của gia đình hay vì muốn một cuộc sống dễ dàng hơn, liệu cậu có thực sự hạnh phúc không?”
Lời nói của Ngọc như một luồng sáng soi rọi vào tâm trí đang rối bời của Linh. Cô nhận ra rằng, hạnh phúc không nằm ở vật chất hay địa vị, mà nằm ở tình yêu chân thành và sự đồng điệu tâm hồn. Cô yêu Hải, và cô không muốn đánh mất tình yêu đó chỉ vì những rào cản bên ngoài.
Tối hôm đó, Linh hẹn gặp Hải. Cô nhìn sâu vào mắt cậu, giọng kiên định: “Hải à, em đã suy nghĩ rất kỹ rồi. Em chọn anh. Dù có khó khăn thế nào, em cũng sẽ cùng anh vượt qua.”
Hải sững sờ, rồi hạnh phúc vỡ òa. Cậu ôm chầm lấy Linh, cảm nhận được sự ấm áp và tin tưởng từ cô. Giây phút đó, mọi lo lắng, tự ti trong lòng cậu dường như tan biến. Cậu biết rằng, chỉ cần có Linh ở bên, cậu có thể đối mặt với bất cứ thử thách nào.
Nhưng quyết định của Linh không có nghĩa là sóng gió đã qua đi. Cuộc chiến của họ chỉ mới thực sự bắt đầu. Họ sẽ phải đối mặt với sự phản đối quyết liệt hơn từ gia đình Linh, với những âm mưu chia rẽ tinh vi hơn, và cả những thử thách khắc nghiệt từ chính cuộc sống.