Tả Ao Truyền Kỳ 2 - Phần 10 - Chương 2
Ta chưa chết sao. Nơi này là âm tào địa phủ rồi chăng hay ở đây là đâu?”
Nhà sư kia hình tướng đạo mạo, phi phàm bước đến bên nói:
“Hãy yên tâm mà tịnh dưỡng, chúng ta có nhiều chuyện phải nói ra tại đây.”
Nói xong dùng kình lực ấn vào hai vai,lấy một cây kim châm vào huyệt đạo Quý cung phía trên môi, đây là huyệt vị nằm giữa hai lỗ mũi. Trên huyệt nhân trung, cách này hay dùng để cứu người bị hôn mê, huyệt đạo này rất đau đớn nhất trong ba trăm sáu mươi huyệt vị trên cơ thể con người, nếu châm vào lúc người ta tỉnh táo, đau thấu tận tâm cang, giống như một cực hình.
Chỉ thấy nước xung quanh dần sôi lên ùng ục, chuyển từ màu trắng trong thơm mùi thảo mộc, sang một màu đen tuyền mùi hôi thối bốc lên nồng nặc, hôi tanh tởm lợm, làm nhà sư liên tục vận khí nín thở, A Hoàn nôn thốc nôn tháo mấy lần.
Bỗng từ trong vại nước bò ra vô số trùng thi màu vàng nghệ như con đỉa to như ngón chân cái, thân mình toàn là gai, chúng bò lúc nhúc trên vại đất, trên đầu cổ của Cao Biền, chui tọt vào hốc mắt bị hư của hắn.
Tiếng la thất thanh đau đớn. Nhà sư lấy trong tay ra một chiếc bình sứ lớn có chứa nước màu đỏ, để xuống bên cạnh chiếc vại đất, lập tức như nghe mùi máu tanh, tấc cả trùng thi lao ra khỏi vại đất chui vào trong chiếc bình sứ. Lão sư lấy nắp đậy lại, dán lên đó hai đạo bùa vàng, sau đó kêu A Hoàn mang đi bỏ vào lò hỏa thiêu.
Vài ngày sau Cao Biền giờ sức khỏe cũng đã hồi phục đôi chút, nằm trên giường cố gắng ngồi dậy khi thấy bóng nhà sư bước vào, nhưng lão thiền sư lại gần, ngồi xuống kề bên nói:
“Ta tên La Quý, đây là chùa Cổ Lữ… ông không cần phải ngồi dậy đâu Cao thứ sử, ông chưa khỏe vả lại trùng độc tuy đã lấy ra hết khỏi người ông như di chứng để lại khá nặng nề. không biết vài ngày tới thì sẽ ra sao, hy vọng ông sẽ tai qua nạn khỏi. A di đà Phật”
Lão Cao Biền ho lên mấy tiếng, rồi nói:
“Ta biết chiêu thức này năm xưa đã từng sử dụng trong trận pháp Bát Quái Đồ Tinh Long, nhưng lần này là được tu luyện cao hơn mấy bậc, đã xuất chiêu là lấy mạng, ta tự biết mình khó qua khỏi, chỉ mong con gái ta tha thứ cho sai lầm trước đây của ta, là đã yên lòng nhắm mắt ra đi.”
“Từ lâu ta đã tha thứ cho ông, khi biết rằng ông đã vì lòng ích kỷ của bản thân mà gây ra tai họa cho dân An Nam. Như sau này đã dò la mà biết được, ông đã cải tà quy chính, lấy công chuộc tội, tạo dựng phúc đức cho dân làng.”
Tiếng nói từ phía ngoài cửa bước vào, đó chính là A Hoàn tên húy là Cao Hồng Liên.
Cao Biền rưng rưng nước mắt, cánh tay run lên chìa về phía A Hoàn:
“Con gái của ta… khi vào hang Tam Cốc ta đã thấy miếng ngọc bội Phượng Hoàng trên cổ là ta đã biết chính là con của mình. Cảm ơn trời cao đã có đức hiếu sanh mà cho ta gặp lại con. Ta ra đi vui rồi. hahaha…”
Không ngờ rằng Cao Biền khi về lúc cuối, đời tâm nguyện duy nhất là gặp lại đứa con gái bị thất lạc, dù là hai người thì cũng là một mái ấm gia đình, Cao Biền trải qua phong ba bão táp, tội ác cũng không ít, phóng hạ đồ đao lập địa thành phật là vậy.
Nhớ dạo đó, từ sau trận Đại La, thiền sư La Quý biết được Cao Biền còn có một người con gái nhỏ, Lã nương tử vì đau lòng khi thấy chồng mình gây tội ác quá lớn, lòng cảm thấy hổ thẹn mà gieo mình xuống dòng sông, bỏ lại đứa bé gái.
Thiền sư La Quý đã vì lòng nhân từ mang về chùa Cổ Lữ mà dạy bảo, truyền thừa tâm pháp đạo môn. Do có căn cơ đạo cốt, chẳng bao lâu sau trở thành truyền thừa đời thứ năm của phái Tỳ ni đa lưu chi, nằm bên nhánh pháp đạo trừ tà, sở trường là y bác, tinh tướng, binh pháp địa lý, rất giỏi bùa chú, sư tổ khai sáng là Minh Không đại sư.
Đức Huyền sau trận chiến thừa sống thiếu chết quay về nhà, đau buồn vì lão quan Trọng Kiên chết không chỗ chôn thân tử tế, chỉ trách lão phúc hèn phận mỏng, hang núi sập xuống chôn vùi thân xác, âu cũng xem như người sinh ra rồi chết đi cũng về với cát bụi nhân gian.
Ở nhà ngàn ngày sướng, ra đường nhất thời khổ, Đức Huyền thoát nạn lại mất đi người bạn già Trọng Kiên quyết tâm trả thù này, chính hôm ấy gặp được vị ân nhân cứu mình lúc trước, hằng ngày cũng lên chùa Cổ Lữ xem lão nhân kỳ quái kia sức khỏe ra sao.
Ngày nào cũng tranh thủ xong việc nhà lập tức đi ngay, không quên mang theo ít thuốc bổ thân tự tay sắc mang vào cho lão nhân, biết được thân thế lão là Cao Biền dù gì cũng là sư bá của mình nên tận tình chăm sóc chu đáo lắm.
Lão Cao Biền mặc dù có nhiều người hợp sức chạy chữa nhưng càng ngày sức khỏe càng đi xuống trông thấy. Trên thiên hạ trong tấc cả môn phái thường có hai loại trị thương Nội Đan và Ngoại Đan. Ngoại Đan là thuốc điều trị bên ngoài thân thể, dùng thảo mộc, côn trùng, vạn vật quý hiếm mà bào chế thành.