Ma Da Sông Cái - Chương 4
Phía dưới sông bấy giờ cái đầu lâu nghiến răng vào nhau kêu ken két:
_ Dám phá chuyện của ta sao… Hừmm…
Nó lại lặn xuống dưới đáy sông biến mất.. Nếu không có cha anh Bình gọi đúng lúc thì bây giờ người nằm dưới đáy sông có lẽ đã thêm một người…
Trời vừa tờ mờ sáng một người đã chạy đến nhà anh Bình đập cửa gọi lớn:
_ Bình ơi.. Bình… Ngoài sông có cái xác kìa.. Mày coi phải con mày không..
Anh Bình đang nằm trên giường nghe vậy thì ngồi bật dậy chạy như ra ngoài Sông.. Bấy giờ bên bờ sông một người bu đến vài chục người đang chỉ chỏ xuống dưới sông, anh Bình lớn tiếng xin đường để vào bên trong, đưa mắt nhìn thấy có ba người đang bơi ra giữa sông để lôi cái xác vào bờ, anh toan người nhảy xuống thì liền vài người trong xóm kéo lại, một người trong đám người ngăn anh Bình lên tiếng hỏi:
_ Mày định làm gì đó hả?.
Anh Bình mếu máo đáp :
_ Em.. xuống lôi con em vô bờ.. huhu..
_ Mày khùng quá à, thấy người ta đang đưa vào không… Người ra nói cha mẹ không nên lại gần xác chết đuối có nhiều chuyện không may đến đó…
_ Nhưng mà con em…
Anh Bình ra sức vùng vẫy để thoát khỏi đám người , nhưng sức một người sao có thể ra khỏi nhiều người giữ lại, chốc lát hết sức anh Bình ngồi bệt dưới đất mà cúi gằm mặt thút thít khóc. Chị Ba nghe tin cũng chạy ra, rồi hai vợ chồng phải ngồi cùng với nhau mà khóc nức nở… Sau một lúc lôi kéo cái xác cũng được đưa lên bờ, vợ chồng anh Bình muốn nhào đến thì liền bị ngăn lại.. Bấy giờ cái xác với chiếc quần siêu nhân màu vàng, nó đang trương phình lên như cái bong bóng, hai con mắt dường như có thể rơi ra khi có động mạnh, vài người yếu vía vừa thấy cảnh tượng vậy phải quay mặt đi… Trưởng ấp là ông Trừ đứng kế bên cái xác lên tiếng:
_ Mọi người coi giữ cha mẹ thằng bé lại, tôi đã kêu sư trên chùa xuống rồi, mọi người đợi một chút…
Cha mẹ thằng bé bấy giờ khóc như mưa, nhưng mọi người vẫn không cho qua bên con mình.. Một lúc sau Sư Thầy cũng đến, sư nhìn cái xác đang trương phình thì hơi nghi ngờ, đoạn đến bên sư lấy ra cái bao tay y tế đeo vào, rồi đặt lên bụng cái xác nhấn mạnh xuống, thì từ miệng thi thể bắt đầu chạy ra thứ dịch nhầy màu đen, trong đó dường như có cả những con cá nhỏ, độ chừng một phút thì cái bụng đang trương phình thì cũng xẹp đi một nửa, đoạn sư lấy trong túi mình mang theo ra một chút bột màu đỏ được đựng trong cái hũ nhỏ, sư đổ thẳng vào bên trong miệng cái thi thể. Một cảnh tượng quỷ dị xuất hiện , cái xác đang nằm im đột nhiên cựa quậy. Sư thầy nhanh chóng đặt lòng bàn tay lên trán thi thể đọc kinh, sau những dòng trì kinh thì nó cũng trở lại nằm im bất động, sư thầy thở dài đứng dậy bước đến bên mép sông đưa mắt nhìn xa xăm, đoạn lấy trong túi áo ra vài ba xấp giấy tiền vàng mã, sư ném lên không trung, từ từ rơi xuống dòng sông chìm xuống dưới đáy, lúc vàng mã chìm xuống dường như nó còn chuyển sang màu đen giống lúc đốt.. Sư cảm thấy sự lạ lầu bầu:
_ Lạ vậy chứ, có lẽ nào dưới con sông này có thứ không sạch sẽ?.
Sư bị tiếng hỏi của ông Trừ cắt ngang dòng suy nghĩ:
_ Sư ơi con đưa thi thể về được chưa..
Sư thầy quay lại chắp tay đáp :
_ Mọi người đem thi thể thằng bé về được rồi đó… Nhớ đốt nhang trước khi đem thi thể vào trong nhà đó… Tôi đi về chùa có chút việc đến chiều chiều tôi xuống… chút nữa có người khác đến thay tôi..
Đoạn sư quay sang ông Trừ nói:
_ Ông giúp tôi lo chuyện ở đây nghe..
Ông Trừ gật đầu:
_ Dạ sư có việc bận thì để con lo cho..
Xong đám người cùng nhau quấn cái xác trong chiếu đem về nhà nó.. Sư cũng được một người khác đưa trở lại chùa, ông Trừ đang định đi theo đoàn người thì thấy một thằng thanh niên hớt ha hớt hải chạy đến bên, nó kề sát vô tai ông nói nhỏ:
_ Chú Trừ.. Dưới cống có chiếc ghe mà không biết của ai, chú xuống đó giải quyết với..
_ Chắc là của người gần đó chứ đâu..
Thằng thanh niên lắc đầu:
_ Bọn con hỏi hết rồi, nhưng mà không phải… Mà con nhìn chiếc ghe giống của ông Sậu ấp bên á..
_ Sao mày biết?.
_ Dạ tại con thường lên đó chơi thấy chiếc ghe của ổng có vết sơn ngoài phía sau, nhìn y chang chiếc này luôn chú..
Ông Trừ gật đầu:
_ Ừ dị thì dẫn chú xuống dưới đó xác minh, rồi lên nhà ông Sậu đó xem sao..
_ Dạ chú, giờ mình đi luôn he..
Ông Trừ gật đầu, rồi cả hai rời đi xuống dưới cống, còn chuyện nhà anh Bình đã có những người quen lo phụ …
Đến nơi thì thấy chiếc ghe có chút cũ, phía sau ghe còn có những vết sơn đỏ đen loang lổ, nó được cốt vào bờ.. Ông Trừ đến sau lưng một người thanh niên, lên tiếng hỏi:
_ Này giờ có ai đến nhận lại chiếc ghe chưa..
Thằng thanh niên quay lại đáp:
_ Dạ chưa chú Trừ ơi… Con nghi là của ông Sậu đó chú…
Ông Trừ gật gật đầu:
_ Ừ vậy thôi để chú lên đó hỏi xem sao..
Xong ông cùng thằng thanh niên chở mình lên nhà ông Sậu ấp bên hỏi thăm tình hình.. Đến chỗ ông nhìn thấy căn nhà lá xập xệ, phía trước hiên nhà còn có thằng nhỏ đang ngồi học bài. Ông Trừ lớn tiếng gọi :
_ Nhỏ ơi… Cho chú hỏi chút..
Thằng bé ngẩng lên lớn tiếng đáp lại:
_ Dạ có gì đó chú..
_ Trong nhà có ai không con..
_ Dạ có mẹ con ở nhà..
_ Ừ gọi mẹ ra chú có chút chuyện hỏi.
Thằng bé nhanh nhảu chạy vô bếp gọi mẹ nó ra, người phụ nữ ngoài 40 bước ra mở cửa mời ông Trừ và thằng thanh niên vào trong nhà, khi ba người đã ngồi trên cái bộ bàn ghế tre thì người phụ cất tiếng hỏi:
_ Anh tìm tôi có việc gì sao..
Ông Trừ gật đầu liền hỏi:
_ Chồng chị có nhà không..
Người phụ nữ lắc đầu:
_ Ổng đi xiệt cá từ tối hôm qua đến giờ có thấy mặt mày gì đâu..
_ Ừ thì tôi thấy có chiếc ghe nhỏ, nó trôi đến cống nước mà tôi không biết của ai , nghe bọn nhỏ nói thì là của nhà chị…
Người phụ nữ cau mày hỏi lại:
_ Rồi dị chồng tôi đâu…
Ông Trừ lắc đầu:
_ Cái này thì tôi không biết, tôi chỉ thấy mỗi chiếc ghe nhỏ thôi..
Người phụ nữ liền mắng nhỏ:
_ Cái ông này lại đi uống rượu đâu nữa rồi chứ không đâu hết, dám bỏ ghe được hay thiệt..
Ông Trừ liền nói:
_ Thôi chào chị, tôi chỉ thông báo vậy thôi khi nào nhận ghe xuống ấp dưới xác minh giúp tôi…
_ Dạ cảm ơn anh nhiều nghe.. Khi nào ổng về thì em bảo ổng xuống lấy.. Thiệt tình ông này..
Ông Trừ cùng thằng thanh niên nhanh chóng ra xe trở về xóm mình…
…