EM MỚI LÀ CÔ DÂU. - Chương 4
Chương 4
Ban đầu Tuấn tức lắm còn ra sức gân cổ cãi lại , Loan thì chỉ đỏ mặt ngại ngùng không nói gì. Lâu dần Tuấn cũng chán chẳng thèm để ý tới lời của mấy kẻ lắm chuyện ấy nữa . Vả lại hình như Tuấn bắt đầu có tình cảm với Loan thật , cậu dạo này thấy Loan ăn mặc , chải chuốt trông trẻ ra và xinh hơn hẳn . Loan đôi lần cũng có nhìn trộm Tuấn rồi bị Tuấn phát hiện , cả hai lại ngại ngùng quay đi . có lần Tuấn ốm nghỉ làm ,Loan nấu cháo mang đến tận nơi ,quan tâm thuốc thang cho cậu khỏi hẳn, làm tuấn cảm động lắm .
Rồi cái gì đến cũng đến , hôm ấy cả hai hẹn nhau tối ra khu công viên, nơi ấy đang được tổ chức hội chợ to lắm , thấy bảo còn có cả ca sĩ nổi tiếng gì ấy về hát .
Đến hẹn Tuấn chạy con xe waya cũ mua thiếu của bạn để lấy cái làm phương tiện đi lại , Loan từ trong phòng trọ bước ra , trên thân mặc một bộ váy trắng bó sát cơ thể cổ vuông , để lộ ra đôi phần bầu ngực căng tròn , trắng nõn . Ngày thường Loan luôn mặc những chiếc áo rộng thùng thình cho tiện làm việc , ai cũng nghĩ cô 3 vòng đều như ti vi màn hình phẳng . Thế nhưng hôm nay Tuấn trợn mắt há mồm không tin vào mắt mình, với thân hình vòng nào ra vòng ấy của Loan . Trước đây đi học thời sinh viên cậu cũng có đôi ba mối tình vắt vai , nhưng tình yêu thời nông nổi chẳng mấy đã tan . Hôn nay nhìn Loan con tin của Tuấn lại đập lên loạn nhịp một lần , như gặp mối tình đầu . Loan e thẹn đỏ mặt khi bắt gặp Tuấn nhìn mình với ánh mắt kỳ lạ .
Tuấn hồi phục tinh thần ấp úng nói .
–Chị ! …. À Loan hôm nay mặc bộ này đẹp lắm .
Tuấn nói xong gãi đầu , ngại ngùng nhìn xuống đất không dám nhìn thẳng vào Loan, Loan hai má cũng ửng hồng . Cả hai đánh mắt nhìn đi chỗ khác không dám nhìn thẳng vào nhau. Loan nhanh chóng trèo lên xe , chiếc xe bon bon trên con đường tấp nập , xe cộ đông đúc hối hả ngược xuôi . Tuấn cứ lâng lâng trong lòng mà không hiểu tại sao , đầu óc như trống rỗng, đôi mắt ngây dại nhìn về phía trước . Phía trước dòng xe đông đúc cứ nối đuôi nhau , nhưng trong mắt Tuấn nó cũng trống rỗng chỉ có một mình Loan trong ấy . Tuấn Không để ý có một chiếc xe từ trên lề đường lao xuống hòa vào dòng xe tấp nập ,ngay trước mặt cách xe Tuấn độ chục mét . Tuấn hồi phục tinh thần , vội vàng đạp thắng , chiếc xe đang đi thắng gấp chúi về trước . Loan đang ngắm phong cảnh sầm uất , trong ánh đèn đường vàng vọt , bị bất ngờ lại còn đang ngồi một bên vì chiếc váy ngắn ,cô ngả người về trước ôm trầm lấy Tuấn .
Chiếc xe phía trước vội tăng ga chạy nhanh để tránh va chạm, cũng vì thế mà hai xe không tông vào nhau . Mấy chiếc xe phía sau cũng bị cho tình huống bất ngờ làm cho giật mình , chu mỏ chửi đổng . Thế nhưng tai Tuấn không nghe thấy gì cả , tim cậu đang loạn nhịp như muốn rơi ra , hai tay run lên , trong lòng có một cảm giác khoan khoái khó tả . Sau phút bất ngờ Tuấn lấy lại tinh thần , cho xe chạy tiếp không thì công an nó thấy dừng giữa đường thì nó bê luôn về phường .
Chiếc xe lại chậm chạm lăn bánh , Loan cũng ngại ngùng buông tay , ngồi lui về sau , trong lòng cũng rộn rã , tim cũng như đang bị điện giật rung lên từng hồi . Tuấn thấy Loan buông tay có chút hụt hẫng , trong lòng đứng ngồi không yên , muốn được Loan ôm nhưng lại sợ cô không đồng ý . Trong đầu cứ nghĩ vẩn vơ , tìm cơ hội để Loan ôm mình . Cậu nghĩ ra đủ mọi cách nhưng cuối cùng lại dẹp hết sang một bên , thấy nó không ổn . Ra khỏi khu công nghiệp , đường xá cũng thoáng hơn Tuấn vặn ga đi , cho xe đi nhanh hơn . Chợt trong đầu lóe lên ý nghĩ , miệng nở nụ cười gian , cậu vặn ga đi nhanh hơn nữa . Rồi đột ngột thắng gấp lại , chiếc phanh xe kêu lên ken két . Không ngoài dự tính Loan lại ôm chầm lấy Tuấn , đôi gò bòng đảo cũng áp sát vào lưng cậu , cô kêu lên .
–Sao đấy Tuấn ?
Tuấn giả vờ như vừa gặp sự cố .
–Giữa đường có cái gì ý , suýt thì tông vào .
Loan lo lắng nói .
–Trời tối đi chậm thôi , nguy hiểm lắm .
Hai người nói với nhau trong ngại ngùng , Loan toan thu tay về thì bị Tuấn giữ lại .
–Loan ngồi thế nguy hiểm lắm , ôm vào không thì ngã đấy .
Tay Tuấn nắm chặt lấy hai tay Loan đang ôm ở bụng mình , Loan không nói gì , trong lòng cô bây giờ cũng có cảm giác không thể nào tả được , một cảm giác vui sướng từ trước đến giờ chưa bao giờ có .