Lạc Âu Huyết Mạch - Chương 9
Chương 9: Bí Ẩn Cỗ Máy Xanh
Ánh sáng xanh bao phủ lấy cơ thể Gia Thịnh và Lâm Tuyết, cuốn họ vào một không gian kỳ lạ. Khi ánh sáng mờ dần, cả hai phát hiện mình đang đứng trên một cánh đồng trải dài vô tận, nhưng bầu trời phía trên lại là một màu đỏ rực, bị chia cắt bởi những vệt đen như vết nứt trên mặt kính.
“Đây là đâu?” – Lâm Tuyết ngạc nhiên, giọng cô khẽ run lên.
Gia Thịnh quan sát xung quanh, nhận ra mọi thứ đều rất thực nhưng lại mang một cảm giác méo mó. Xa xa, anh có thể thấy bóng dáng của những tòa nhà đổ nát, giống như một phiên bản khác của thế giới mà họ vừa rời đi.
“Tôi nghĩ đây không phải là hiện thực,” – Gia Thịnh đáp. – “Có lẽ đây là một loại ảo cảnh, hoặc… ký ức.”
—
Những mảnh ghép của quá khứ
Họ bước đi trên cánh đồng cằn cỗi, tiến về phía những tòa nhà đổ nát. Trên đường, Gia Thịnh nhìn thấy một dấu hiệu quen thuộc: lá cờ rách nát của Việt Nam, bay phấp phới trên một cột thép gãy đôi.
“Là… Việt Nam,” – Gia Thịnh khẽ nói, giọng đầy cảm xúc.
Lâm Tuyết nhìn theo ánh mắt của anh, không giấu nổi sự ngạc nhiên.
“Anh từng sống ở đó sao?”
Gia Thịnh gật đầu, hình ảnh những con đường tấp nập của Hà Nội, những cánh đồng xanh ngát của miền quê, và ngôi nhà nhỏ nơi anh từng lớn lên hiện về trong tâm trí. Anh nói:
“Đó là nơi tôi sinh ra. Nhưng giờ đây… có vẻ như tất cả đã thành quá khứ.”
Khi họ đến gần những tòa nhà đổ nát, một bóng người bất ngờ xuất hiện trước mặt họ. Đó là một người đàn ông mặc quân phục rách nát, khuôn mặt phủ đầy vết sẹo, nhưng ánh mắt vẫn sáng rực sự kiên cường.
“Ai đó?” – Gia Thịnh lên tiếng, đặt tay lên chuôi kiếm.
Người đàn ông không trả lời, chỉ lặng lẽ nhìn họ. Một lát sau, ông ta lên tiếng:
“Các người không nên ở đây. Đây là nơi chôn vùi những ký ức mà thế giới muốn quên đi.”
“Ký ức gì?” – Lâm Tuyết hỏi, tiến lên một bước.
Người đàn ông nhìn thẳng vào mắt Gia Thịnh.
“Cậu biết rõ hơn ai hết. Chính cậu đã khởi đầu mọi thứ.”
—
Những điều không thể chối bỏ
Lời nói của người đàn ông như một cú sét đánh ngang tai. Gia Thịnh cố giữ bình tĩnh, nhưng trong lòng anh bắt đầu dậy sóng.
“Ông đang nói gì? Tôi chẳng nhớ gì cả!” – Gia Thịnh gắt lên.
Người đàn ông cười khẩy, giọng ông trầm xuống như một lời nguyền:
“Ký ức của cậu bị phong ấn, nhưng không phải vĩnh viễn. Hãy đi sâu hơn vào Hố Sâu, và cậu sẽ tìm thấy sự thật. Nhưng hãy cẩn thận, sự thật luôn mang theo cái giá.”
Trước khi Gia Thịnh kịp hỏi thêm, người đàn ông tan biến thành những mảnh sáng nhỏ, bay lên trời và hòa vào màn đỏ rực phía trên.
—
Trận chiến trong ảo cảnh
Ngay sau đó, mặt đất bắt đầu rung chuyển. Từ dưới lòng đất, những sinh vật kỳ dị trồi lên: chúng mang hình dáng con người nhưng cơ thể lại bị biến dạng, với những chiếc gai nhọn mọc ra từ xương sống.
“Chuẩn bị đi!” – Gia Thịnh hét lên, rút kiếm ra.
Lâm Tuyết cũng nhanh chóng rút vũ khí. Cả hai lao vào trận chiến. Những sinh vật này không chỉ mạnh mẽ mà còn cực kỳ hung hãn, chúng tấn công liên tục mà không có dấu hiệu mệt mỏi.
Gia Thịnh sử dụng hết khả năng, từng đòn tấn công của anh đều chính xác và mạnh mẽ, nhưng lũ quái vật cứ như không thể bị tiêu diệt hoàn toàn.
“Gia Thịnh, chúng hồi phục quá nhanh!” – Lâm Tuyết hét lên, cố gắng giữ khoảng cách.
“Có lẽ phải tấn công vào điểm yếu!” – Gia Thịnh trả lời, mắt anh quét nhanh qua cơ thể của chúng.
Cuối cùng, anh nhận ra một điểm sáng mờ nhạt ở ngực chúng.
“Nhắm vào ngực chúng!”
Cả hai hợp sức, nhắm thẳng vào điểm yếu của lũ quái vật. Sau một trận chiến căng thẳng, cuối cùng họ cũng tiêu diệt được tất cả.
—
Cánh cửa sự thật
Khi trận chiến kết thúc, mặt đất dưới chân họ nứt ra, để lộ một cánh cửa khổng lồ được khắc đầy những ký hiệu lạ mắt. Ánh sáng xanh từ cánh cửa tỏa ra, giống hệt ánh sáng mà họ đã thấy khi bước vào Hố Sâu.
“Đây là lối vào tiếp theo,” – Gia Thịnh nói, bước tới.
Lâm Tuyết do dự một chút, nhưng cuối cùng cũng theo anh.
Khi cả hai chạm vào cánh cửa, một giọng nói vang lên trong đầu họ:
“Ngươi đã sẵn sàng để đối mặt với quá khứ của mình chưa, Phạm Gia Thịnh?”
Gia Thịnh sững người. Đây là lần đầu tiên giọng nói này gọi tên anh một cách rõ ràng.
“Tôi sẽ không trốn tránh nữa,” – Gia Thịnh đáp, giọng kiên định.
Cánh cửa mở ra, và ánh sáng xanh bao trùm lấy họ một lần nữa, đưa họ đến một nơi hoàn toàn mới…
—
Đoạn kết chương:
Cánh cửa dẫn họ đến đâu? Liệu những ký ức bị lãng quên của Gia Thịnh sẽ được hé lộ? Và ai là người đứng sau tất cả những thử thách này? Hãy cùng chờ đợi chương tiếp theo để khám phá bí mật ẩn sâu trong Hố Sâu!
Hey