Cây đa có ma - Chương 2
Ông Hà nhanh chân đi vào trong xem xét tình hình, tới nơi ông không khỏi kinh hai đến trợn mắt há mồm. Trước mắt ông là thi thể của một thằng thanh niên tuổi ngoài đôi mươi, thân thể vô số vết thương như là bị dao cùn cắt vào, nhưng lại thấy giống như là bị dây sắc khứa vào vì những vết thương ấy rất uốn lượn chứ không thô cứng như bị dao cắt. Ông Hà nhìn cho kỹ, ấy vậy mà lại là thằng Hòa xóm dưới, thằng này cùng đám bạn hay ăn chơi lêu lổng cùng với thằng Tưởng đây mà.
Toàn thân thằng Hòa đều bị những vết thương giống nhau, thịt đỏ lòm nhểu mỡ vàng đục, lòi ra qua khe hở của vết thương. Gương mặt thằng Hòa trắng như bôi vôi, hai mắt mở trừng trừng như sắp lồi ra, trên ấy còn phủ một lớp màng trắng. Đôi môi thâm tím gỉ máu đen. Ông Hà lên tiếng.
-Sao lại thế này???
Ông Linh thở hắt ra một hơi não nuột.
-Tôi cũng không biết nữa, đến đây đã thấy như thế này rồi, nghe mấy người nói lại là, sáng nay đi làm đồng đi ngang qua đây, thấy thằng Hòa nằm bên dưới gốc cây chết từ bao giờ rồi.
Ông Hà kéo tay ông Linh ra một chỗ nói chuyện.
-Đây đã là người thứ 10 trong tháng này rồi, lần nào cũng là chết thảm như thế này, công an thì mãi cũng không điều tra được gì, tôi e chuyện vẫn không dừng lại ở đây đâu.
Ông Linh nhìn qua đám người làng đang không ngừng bàn tán, trên mặt ai cũng lộ rõ vẻ hoang mang lo lắng. Ông ra hiệu cho ông Hà im lặng nói.
-Bác khoan hẵng nói, lát nữa về nhà nói sau.
Đúng lúc này tiếng gào khóc thảm thiết vang lên nghe buốt giá, một người phụ nữ lam lũ cùng với một vài người khác cũng chạy tới, người phụ nữ ấy là mẹ của thằng Hòa, có lẽ bây giờ bà ấy mới hay tin con mình đang nằm lạnh lẽo ở đây.
Bà lao đến ôm lấy con mà khóc, tiếng khóc của người mẹ mất con nghe ai oán đau thương vô cùng. Ông Hà không để ý vì cả ngót tháng nay ông đã chứng kiến lần này đã là lần thứ mười rồi, nên cũng có vài phần chai sạn. Lúc này ông lại để ý lưng của thằng Hòa, trên ấy không có lấy một vết máu, ở các vết thương khác cũng vậy, hoàn toàn không có máy chảy ra. Theo lý mà nói thì những vết thương kia phải chảy rất nhiều máu, phải chảy ướt lưng áo mới đúng, ngược lại hoàn toàn không có máu nhiều, chỉ có một số ít thấm vào áo nơi gần vết thương.
-Ông Linh nhìn kìa, lại không có máu.
Ông Linh cũng gật đầu biểu thị đã nhìn thấy, hai ông nhìn nhau, ánh mắt như trao đổi một thứ ngôn ngữ không ai biết chỉ có họ mới hiểu.
Không lâu sau đó đoàn công an do thằng Tưởng đi gọi cũng đã tới, họ bắt đầu với những công việc như mấy lần trước, thu thập chứng cứ, kiểm tra thi thể, điều tra nguyên nhân và những người có tình nghi, nhưng cũng như bao lần khác, đến cuối cùng kết quả vẫn bằng không.
Họ không tìm thấy bất cứ tang chứng hay dấu vết nào tại hiện trường, kẻ tình nghi lại càng không vì cả ngày hôm qua nạn nhân đi làm, tối đến tăng ca về muộn. Lực lượng công an đã rà soát hết các đối tượng có hiềm khích với nạn nhân, nhưng không có kết quả khả quan, điều này làm cho các chiến sĩ công an hết sức đau đầu với vụ án liên hoàn lần này.
Hơn hai giờ cho cuộc điều tra vô vọng, mọi người cuối cùng thì ai cũng về nhà nấy sau khi thi thể thằng Hòa được đưa về nhà an táng. Bấy giờ ông Linh và ông Hà bắt thằng Tưởng đưa về nhà. Mặc dù không muốn nhưng cả hai ông già cũng phải bấm bụng mà ngồi lên xe, giao cái thân già vào tay cái thằng mặt giặc này.
-Nào nào xe chở đại biểu mọi người tránh ra nào.
Mấy bà mấy chị đi làm đồng về nghe thấy tiếng xe của thằng Tưởng thì hồn vía lên mây vội nhảy sát vào lề, có bà còn suýt ngã dúi dụi xuống ruộng. Mấy thằng trẻ con đang chăn trâu nghe thấy tiếng xe biết ngay của anh Tưởng đầu gấu cũng nó reo lên.
-Anh tưởng ơi bốc đầu đi anh Tưởng… anh Tưởng ơi làm quả cua đi anh Tưởng.
Hai ông già ngồi sau xe sợ đến hú hồn ông Hà kêu lên.
-Tưởng ơi chú xin mày đi chậm thôi chú sợ.
Ông Linh ngồi sau cùng cũng run lên như nhái đập.
-Tưởng ơi chú gầy lắm Tưởng ơi, mày mà cua chú bay mẹ mất đấy Tưởng ơi.
-Gớm hai ông cứ yên tâm ở cái xã này làm gì có thằng nào lái xe lụa hơn cháu, mà có hơn thì cũng chết hết rồi hề..bám chặt vào..nào nào tránh ra xe trở trưởng thôn phó thôn.
Về đến nhà hai ông vào trong bàn nước bắt đầu câu chuyện, không quên lôi cả thằng Tưởng vào hỏi chuyện.
-Ông Hà này, ông có thấy chuyện này kỳ lạ không? Công an vẫn không tìm ra chứng cứ hay thủ phạm kể cả kẻ tình nghi. Người thì cứ dăm hôm thì lăn đùng ra chết, tuy là không cùng một chỗ, nhưng những cái chết giống nhau đến lạ. Có thằng chết trong nhà của mình, có thằng
chết ngoài bờ sông nhưng riêng gốc đa là có tới bốn người chết ở đấy rồi.