Cây đa có ma - Chương 10
Bác Hà vội vã bấm số cho cậu công an quen thuộc, đây là lần thứ mười một ông gọi cho cậu ấy trong tháng này.
Đúng lúc này sợi dây treo cổ thằng Tưởng đứt phựt, thi thể thằng Tưởng rơi bộp xuống đất. lại một tràng cười ma quái vang lên kèm theo thanh âm ma mị.
-Thầy cúng à?? chúng mày làm gì được tao… á… há… há… há… Tao sẽ giết hết, giết hết lũ chúng mày cho hả cơn giận bao năm bị nhốt…
Chàng cười cứ thế xoáy sâu vào tai hai người, bác Hà không chịu được phải bịt chặt tai lại, nhưng tiếng cười ấy vẫn không buông tha vẫn cứ ong ong trong đầu làm bác đau muốn nổ tung cả đầu. Cụ Lân dường như không bị ảnh hưởng, cụ cười nhạt.
-Một con ác linh như mày mà cũng tự tin như vậy sao, để tao cho mày biết thế nào là thầy.
Tức thì cụ Lân rút ra một thanh kiếm gỗ lao đến chỗ gốc đa. Từ trên cây đa vô số rễ đa phóng xuống muốn đâm tới chỗ cụ Lân. Cụ không hoảng rút ra hai đạo bùa nhanh tay dán lên kiếm gỗ miệng niệm chú phóng đi. Lá bùa bay lên dán thẳng vào đám rễ rối như tơ vò. Đám rễ cây ấy tức khắc dừng lại trong tíc tắc, rồi thu lại trên cây như chưa có chuyện gì xảy ra. Nhìn lên thân cây lá bùa của cụ Lân đã dán trên ấy tự bao giờ.
Không để chậm trễ thời gian cụ Lân rút ra trong túi một nắm chu sa, dùng cạch sắc nhọn của kiếm gỗ cứa vào ngón tay mình, máu từ ngón tay tứa ra, cụ Lân chấm ngón tay đang chảy máu vào bột chu sa nhanh tay vẽ lên thân cây loàng ngoàng một nét liền mạch. Khi vẽ xong trông hình dáng ấy vậy mà lại giống một ấn chú. Cụ Lân hô lớn một tiếng:
-Trấn!!!
Gió tức khắc nổi lên, từng cành cây rung lên bần bật, luồng khí đen bốc lên ngùn ngụt. Một thân ảnh bị đẩy ra khỏi thân cây ngã lăn ra đất.
Bác Hà đứng bên ngoài trông thấy cảnh này, mặc dù không hiểu gì nhưng toàn thân bác da gà da chó nổi lên tầng tầng, bác cảm thấy cụ Lân lúc này giống như một thánh nhân vậy. Bác ngó đông ngó tây, tìm một chỗ ngồi xuống quan sát cụ Lân đang múa kiếm.
Ác linh bị lá bùa dùng bằng chính máu của cụ Lân trấn bay ra khỏi thân cây, lại bị linh lực từ đó đánh cho hao tổn tinh lực đến nỗi mồm thổ huyết quỷ, ngồi trên đất không tin nhìn ông già trước mắt, nó không ngờ rằng người này lại lợi hại đến vậy.
-Ông… ông là thầy pháp…
Cụ Lân bấy giờ mới nhìn rõ nó hơn, là một oan hồn người đàn bà, gương mặt kinh dị lởm chởm bởi những vết lở loét, trên thân bốc lên tầng khí đen chứng tỏ không ít kẻ đã vong mạng dưới tay nó. Cụ chỉ mũi kiếm về hướng nó cười nhạt.
-Bây giờ mày mới phát hiện ra sao??? Nói vì sao mày lại giết hại người vô tội.
Ác linh vẫn không chịu khất phục, nó vùng dậy vận lên quỷ khí trong người muốn đánh trả, bàn tay của nó chộp tới. Cụ Lân không ngờ rằng cái con này lại cố chấp đến vậy, cụ rút ra một âm dương bát quái nhỏ bằng bàn tay, chính giữa bát quái có một hình tròn nhỏ, trông như một mảnh gương đồng. Cụ dùng ngón tay vẫn còn máu tươi và chu sa của mình vẽ lên trên ấy một nét, sau đó hô.
-Âm dương bát quái
Giúp ta khai mở
Phong ấn lưỡng giới
Hai cõi âm dương
Trấn hồn giữ phách.
Một ánh sáng chói mắt lóe lên, ánh sáng này bác Hà cũng trông thấy. Ác linh kia đang đà lao đến bị hút ngay lập tức vào trong điểm tròn ấy, tiếng kêu gào thảm thiết vang lên.
-Không,… không thả tao ra, không không…
Bên trong phát ra tiếng của nữ quỷ như đang chịu đau đớn lắm vậy. Bác Hà thấy cụ Lân đứng im một chỗ nhìn cái gì trong tay, bác mới rón rén bước đến.
-Cụ ơi… Cụ chuyện gì vừa xảy ra vậy cụ…
Cụ Lân nhìn bác Hà nói.
-Vừa rồi là vong quỷ, tôi vừa thu phục nó.
Bác Hà ngạc nhiên.
-Thu… Thu phụ rồi sao cụ, thật là có quỷ hả cụ?
Cụ Lân gật đầu, lấy một lá bùa khai chú quẹt ngang mắt bác Hà khai nhãn tạm thời. Cụ biết có nói gì cũng không bằng thấy trực tiếp. Bác Hà khó hiểu nhìn vào tay cụ Lân đang cầm cái bát quái, bác á khẩu hai mắt trợn trừng khi thấy một mặt người đang dí sát vào mặt gương tỏ vẻ đau đớn thống khổ. Gương mặt ấy là của một người đàn bà chứ không phải của bác, lý ra phản chiếu trong gương phải là mặt bác, nhưng đây không phải vậy đây chính là con quỷ cụ Lân vừa nói là đã thu phục.
-Thật… thật sự đã bắt được nó sao cụ, dễ vậy sao tôi tưởng là phải lập bàn tế cúng bái, rồi tụng kinh cầu siêu chứ.
Cụ Lân cười xòa.
-Đấy chỉ là hình thức lừa người thôi, ác linh này trú trong thân cây đa, có lẽ khi xưa nó đã tác quái và có người phong ấn nó lại trên cây. Những loài ác linh này không chịu đi đầu thai nên khi gặp phải chỉ có thể phong ấn lại dùng chú pháp lâu năm triệt tiêu tu vi, nhưng có lẽ người năm xưa không đủ pháp lực để dùng phong ấn triệt tiêu đi oán niệm, và quỷ khí. Thành ra khi nó thoát ra được vẫn tiếp tục hại người.