Ma Việt - C3: THPT Bùi Thị Xuân Phần 36
Sáng hôm sau, Ngân đi vào trường Bùi Thị Xuân dưới danh phận giả làm học sinh. Cô mặc lại chiếc váy học sinh xanh đậm với áo sơ mi trắng, thắt trên mình một chiếc dễ thương trùng với màu với chiếc váy, tóc thắt bím kiểu đuôi ngựa vì có chút dài nên không thể thẳng ra do balo. Phía sau đeo một cái balo laptop hình chữ nhật, bên trong chứa Nguyên và Việt cùng với cái phong bì chị Dung đưa.
Theo lời của chị Dung trong tổ chức thì cô có danh phận giả và sẽ vào đây học dưới danh nghĩa là học sinh trao đổi trong một tuần. Nhưng đâu có trường nào làm cái trò học sinh trao đổi, nên thật là kì lạ khi tổ chức muốn mình mang theo danh phận đó. Ngoài ra chị ấy còn trao mình phong bìa này bắt phải đưa cho ông thầy hiệu trưởng. Cô đi tới phòng hiệu trưởng và như được dặn mà đưa phong bì đó cho thầy ấy. Ông ấy mở ra đọc được vài dòng thì mắt sáng lên, ông ấy nhìn về phía Ngân rồi nói.
“Được vậy em vào lớp 10A đi. Ta sẽ nói với chủ nhiệm bên đó sau. Em ngồi ở ngoài xem bản đồ trường chút đi. “
Nghe lời thầy hiệu trưởng, cô rời khỏi phòng và đi tìm sơ đồ trường. Nếu đem so với Marie Curie, Bùi Thị Xuân có phần nhỏ hơn theo ý kiến riêng của Ngân. Một cảm giác chật hẹp cũng như hiện đại với các khu cao tận bốn tầng lầu. Khác xa kiểu cổ kính và rộng lớn của trường Marie, làm cô nhớ tới trường của mình hơn, chưa học được nhiêu lâu đã phải trốn học như thế này rồi. Ngân thở dài mệt mỏi, mèo Nguyên từ trong balo bò ra và nằm lên đùi cô. Dù biết đó là ông già trăm năm tuổi nhưng ở góc nhìn nào đó, vẫn là một con mèo rậm lông mềm mại, Ngân sờ đầu và có phần nào cảm thấy giảm đi áp lực.
“Xin chào!” – Một giọng nữ ở phía trước mặt Ngân, cô ngước lên nhìn.
Cô ấy có một làn da ngăm đen làm Ngân cảm giác như dân thể thao, khi tóc được gọn gàng cùng với một cặp kính tròn khá đáng yêu. Tay ôm một xấp giấy, có vẻ mới từ phòng giáo viên. nhưng không biết cô ấy tiếp cận Ngân vì điều gì?
“Mình sờ con mèo ấy được không?”
Ngân thầm nghĩ. – “À! Thì ra là vậy.” – Ngân gật đầu.
Nghe vậy cô sáng mắt lên ngồi xuống kế bên và sờ lấy chú mèo Nguyên đang nằm trên đùi Ngân tận hưởng. Bọn họ sờ rồi bắt đầu hỏi tên của nhau, cô ấy tên là Kim Anh, lớp phó học tập của lớp 10A4, đang xuống lấy đống thông báo của lớp. Vào trường rồi mà đây là lần đầu thấy có người như Ngân giờ này chưa vào lớp nữa, thế mà khi nói chuyện cô ấy còn hay hỏi về những lời đồn về ma nữa. Trong khi hai người đang mãi nói chuyện thì có một giọng trai chầm nhưng mang một vẻ thanh tao.
“Các em! Tới giờ lên lớp rồi.”
Quay lại phía sau, là một thầy giáo điển trai với kiểu tóc uốn đi sau phần, khiến cho mái che đi hết một phần trán, làn da trắng mịn. Với một cặp kính tròn đi với áo sơ mi trắng và cà vạt đỏ thể hiện nên diện mạo thư sinh của một thầy giáo trẻ chẳng khác gì trai hàn qua cả. Anh thấy thầy thì vội cúi mặt chào thầy rồi đứng dậy rời đi, để là Ngân có chút ngỡ ngàng, còn Nguyên cũng nhân cơ hội này chui lại vào cặp. Nhìn Anh rời đi, thầy ta quay lại nhìn Ngân hỏi.
“Chắc em là học sinh mới nhỉ?”
“Dạ vâng!”
“Hầy! Con bé kia chạy nhanh quá, đúng ra định kêu nó dẫn em vào lớp mà.” – Mặt thầy có chút nhăn khi Anh chạy đi.
“Vậy à.” – Nghe vậy Ngân cười ngại chẳng biết đáp như thế nào.
“Thôi thì em đi với thầy đi.” – Nói rồi, thầy ta quay đi.
Ngân thấy vậy vội, đeo cặp lên và đi theo. Bên trong cặp hiện tại chỉ có mèo Nguyên và gà Việt trong đó, Việt có chút bực tức khi Nguyên chiếm quá nhiều chỗ. Cậu ta quát.
“Biến cái thân ngươi nhỏ lại đi! Chật quá!”
“Sshh! Ngươi câm miệng giùm cái! Tên thầy kia có chút vấn đề đấy!”
Nghe vậy, Việt ngóc đầu ra khỏi cặp nhìn vào người thầy giáo đi phía trước Ngân, cậu khai mở ra mắt âm dương, có một bầu khí đen đang bám lấy người thầy ta. Khác với vẻ hào nhoáng, điển trai của thầy, trong mắt ma quỷ, thầy ta như một con quái vật xấu xỉ. Từ trên con người ấy, còn tỏa ra mùi máu nữa, khiến cho Việt thôi than vãn và bắt đầu suy nghĩ. Nếu bình thường cậu sẽ đi mọi ngóc ngách để tìm hiểu, nhưng đã bị phong ấn năng lượng nên chỉ đành thở dài mà chui lại vào trong.
Cả hai tiến đi qua dãy hành lang và tới nơi để dụng cụ tập thể dục học sinh, ở phía đó có một cái thang máy cho giáo viên quẹt thẻ đi vào. Thường thì chỉ có giáo viên mới sử dụng được, thầy ta và Ngân bước vào và lên tầng hai. Cả hai đi lên rồi đi ra hàng lang tầng hai, sẽ rất chật chội mỗi giờ ra chơi đến, đi nửa vòng trường từ thang máy tới phòng học. Thầy ta gõ vào cửa lớp nói.
“Xin lỗi cô ạ! Nay có một học sinh mới nhập học vào lớp cô ấy.” – Nói rồi thầy ta quay sang Ngân ra hiện đi vào trong.
Ngân thấy vậy nên cũng bước vào, cô có chút rụt rè khi bị nhiều học sinh chỉ trỏ. Nhìn lớp mới Ngân có chút phấn khích, cô chủ nhiệm lớp ấy cũng mời Ngân ra cuối lớp tìm bàn trống mà ngồi. Ngân làm theo và ra phía thấy ở bàn dãy giữa, Anh đang vẫy tay chào cô ấy, nhưng bàn kế bên đã có người rồi nên cô đi xuống cuối lớp, có một bạn nữ ngồi nghịch bút một mình, cô liền lại bắt chuyện.
“Này! Tớ ngồi ở đây nhé!”
“Uhm!” – Cô ấy ngước lên.
Cả hai tá hỏa khi nhìn thấy. Người cô gái không xa lạ gì, đó chính là Thu.