Ma Việt - C2: Bệnh Viện Chợ Rẫy - Nhà Vĩnh Biệt Phần 28
Quay về phía Ngân, cô ấy vẫn còn ngồi ở ngoài cửa rào chờ đợi. Vì suy cho cùng ở bên ngoài có nhiều vụ nổ, xong lại run chấn. Nhưng cô không thể làm gì hơn ngoài việc ôm đầu bất lực chờ đợi ai đó tới giải cứu. Ngân cảm thấy bản thân thật vô dụng, nó chỉ làm cậu hồi tưởng tới đêm đi khám phá ám ảnh cô không ngừng. Những tiếng nổ dần thành những cơn rung chấn, từ bên trong những tiếng phá vỡ đồ đạc, có vẻ cái xác ấy đang làm cái gì trong đó.
Từ bên trong, cái xác cháy đen ấy từ từ đi ra, vì thứ ánh sáng bên ngoài đã không còn nên nó sẽ làm thịt cô mất. Ngân sợ hãi, quay người lại đẩy cánh cửa rào ra, cô đập rồi đấm cánh cửa ấy. Từ lúc nào nước mắt của cô đã rơi, Ngân không còn thể nào giữ được sự mạnh mẽ nữa.
“Có ai không!” – Ngân hét trong vô vọng.
Thành phố này vì lý do nào đó mà lại chẳng thấy một bóng người nào, chỉ là tiếng súng đạn, tiếng la hét của quỷ dữ chẳng khác gì địa ngục. Một nơi trừng phạt những kẻ bất nhân bất nghĩa, không một trật tự, chỉ là những trận chiến giành sự sống.
Vậy cô bị đày xuống đây có phải vì điều đó không?
Có lẽ cô bị trừng phạt vì những việc đã xảy ra với Quân chăng?
Nghĩ vậy Ngân thở dài, mà quay mặt lại nhìn cái thân xác đen kia đang tiến lại gần. Không biết có phải thời gian trôi chậm lại không hay là do những bước đi của cái xác kia khá chậm. Cái xác gớm ghiếc một lần nữa sẽ tiến lại rồi làm gì đó với cô, nhưng Ngân đã quá mệt rồi. Thôi thì nhắm mắt buông xuôi, coi như trả nghiệp vì những gì mình đã gây ra, Ngân nhắm mắt lại và chờ đợi cái xác đi tới.
Sau khi nhắm mắt lại, một tiếng nổ ầm cách cô chỉ có chục mét. Một tiếng hét chói tai vang lên khiến cho Ngân trở nên đau đớn, cô mở mắt ra thì thấy một con ma nữ bước ra từ bức tường bể. Nó hét tiếp tục hét lên, khiến cho cái xác cháy đen kia cũng phải che tai khó chịu, nó dùng hai tay mình cố xé toạc miệng mình ra. Cái xác ấy bắt đầu hét lên như một con sư tử thể hiện bản lĩnh trong lãnh thổ của mình.
Ma nữ nghe cũng nhào vào tấn công, cái xác như bị kích động mà di chuyển nhanh lẹ gấp nhiều lần những bước đi hồi nãy. Nó quật ma nữ xuống rồi bắt đầu đấm vào mặt liên tục, vừa đấm nó vừa la hét lên như một kẻ điên. Con ma nữ bị đấm túi bụi, nhưng khi nó cố kháng cự lại thì càng bị đập mạnh hơn. Dần, bức tường xung quanh đã nhuốm một màu đỏ thẫm, con ma nữ sau một hồi chống cự cũng không còn di chuyển.
Ngân ở gần đó nhìn mà thấy kinh người, nhìn về phía mà ma nữ khi nãy đâm vào ban đầu, nó đã phá nát bức tường mà thông ra ngoài. Ông trời đã không diệt đường sống của cô, đây là lối thoát duy nhất thoát khỏi nhà xác này. Cô leo lên những viên gạch và thoát ra ngoài con hẻm, chạy một mạch ra tận đường chính. Nhưng thay vì là con đường vắng vẻ như khi cô mới vào, nó đã tràn ngập quỷ dữ đang chạy khắp nơi.
Ngân sợ hãi mà núp vào sau một trụ điện, nhưng đâu đó một tiếng gầm gừ ở gần. Cô nhìn xung quanh mình thì không thấy gì, nhưng trên đầu cảm giác ướt át, khi nhìn lên trên, một con khuôn mặt người mắt đỏ nhe răng ra, miệng chảy nước miếng rớt lên mặt Ngân. Cô sợ hãi định hét theo quán tính, con quỷ đã nhào lên người cô mà giơ móng lên vào rách cả áo. Nó tỏ vẻ dâm đãng, miệng há to thả ra một luồng khí đen dày đặc, chầm chậm rơi xuống người Ngân.
Cô vùng vẫy cố chống cự nhưng sức quỷ quá mạnh, Ngân cố lấy tay phũ đi làn khói thì bị con quỷ giữ chặt lấy tay. Luồng khói cứ như vậy mà chui vào mũi, vào tai cô, cảm giác thứ lạ xâm nhập vào cơ thể. Ngân muốn nôn mà không thể, cơ thể cô dần mất kiểm soát mà co giật. Ý thức dần phai mờ đi, dần cô chỉ còn nhỉ thấy bóng tối bao quanh mình.
Con quỷ trong lúc đang ăn lấy linh hồn của Ngân, một tấm bùa đã dán lên trán nó, nhìn lên là người phụ nữ mặc vest tức giận.
“Chết đi tên khốn!” – Cô ta nói rồi ấn mạnh lá bùa vào người con quỷ.
Lá bùa khi ấn mạnh vào phát sáng, rồi biến mất, con quỷ thấy vậy nhìn xung quanh mình. Chẳng có gì xảy ra nó cười lớn, nhìn sang phía cô gái kia nhào vào tấn công. Nhưng khi nhảy vào lại xuyên qua người cô gái ấy, nhìn lại bản thân thì mới chợt nhận ra, bản thân đang dần phai đi. Cô gái kia cũng không còn quan tâm tới nữa mà tiến tới kiểm tra tình hình của Ngân.
Phần thân trên không mảnh vải che thân, miệng và mắt mở to, mắt thì hóa đen toàn bộ. Cô gái mặc vest kia liền chạy tới và dán lấy một lá bùa trên trên Ngân, cô ta thở một hơi nhẹ nhõm, mừng vì đã tới kịp.
Sau khi kiểm tra tình hình xong, cô ấy lấy bộ đàm trong người mà báo cáo.
“Đây là Dung, tôi tìm được một người dân lạc vào trong đây. Yêu cầu viện trợ.”