Ma Việt - C2: Bệnh Viện Chợ Rẫy - Nhà Vĩnh Biệt Phần 23
Quay về phía Ngân, con quái vật kia đã xổng ra khỏi máy đông xác. Thân hình cháy đen bốc mùi thối rữa, khuôn mặt lộ ra những đốm màu trắng, với hai hốc mắt đen không đáy. Không biết đã nằm bên trong cái nơi này bao nhiêu lâu, nhưng có vẻ nó đã thành quỷ rồi.
Con quái vật ấy đi chầm chậm vào phòng trang điểm. Nó cố đẩy cánh cửa vào nhưng đã bị cái ghế chặn lại. Nó cố dùng thân mình đẩy, khiến cho cái ghế phải nhích ra từ chút. Trong khi Ngân vẫn còn loay hoay tìm một thứ gì đó nên ném hết đồ trong tủ ra ngoài.
Con quái sau vài cú thúc, cánh cửa đã bị bung ra. Nhìn vào bên trong, có một cái giữa ở giữa, ngoài ra còn có cái kệ nằm trong một góc trái phòng, nhìn sang bên phải cửa là dãy bồn rửa tay.
Nhưng trong phòng trang điểm lúc này lại không có Ngân, nó chầm chậm đi xung quanh dò xét nhưng chẳng thấy gì. Nó bắt đầu rống lên một tiếng, xong lại chỉ đứng yên bất động. Hình như nó đang dùng thủ thuật gì đó để kiểm tra xung quanh.
Trong khi đó, Ngân đang nằm trong một chỗ nào đó chật hẹp, Ngân cố ngăn mình thở những tiếng gấp gáp để cho cái xác kia không dò ra mình. Nước mắt cứ ứa ra vì sợ hãi, cô lại phải trải nghiệm lại những thứ kinh hoàng kể từ lần tới trường khi trước.
Những bước chân chầm tiến gần tới chỗ cô. Dưới sàn, những mảnh than vụn rơi xuống qua từng chỗ cái xác ấy đi. Cái xác thấy tủ ở một góc thì đi chầm chầm tới. Nó mở cánh cửa tủ ra, nhưng bên trong lại chẳng có gì ngoài một con hình nhân giấy dính một chút máu.
Con hình nhân lần trước ông Tân đưa cho cô để cải trang nay lại giúp ít một lần nữa. Trong lúc nó đánh lạc hướng, Ngân đã vội chạy ra ngoài, qua cửa cái xác đi vào. Cái xác kia thấy vậy thì rốn lên một tiếng và chạy tới một cách uốn ẹo.
Khi mới chạy được tới cổng ra sân thì cái xác ấy đã áp sát phía sau lưng và xô đẩy cô. Nó nằm lên người cô, rồi thì thầm.
“Trả lại nhan sắc cho tôi.” – Miệng há to, như muốn ăn tươi nuốt sống cô.
Ngân cố giãy giụa nhưng cái xác ấy quá nặng. Có cơ thể gồ ghề bị cháy khô này đụng vào càng khiến cô trở khiếp sợ cũng như gớm ghiếc. Ngay khi nó định cắn cô thì bên ngoài xuất hiện một ánh sáng, chói sáng, sau đó một chấn động uy ấp khiến cho cái xác ấy bay ra khỏi người Ngân.
Ngân nhìn thì thấy đã có rất nhiều vụ nổ xảy ra ở bên ngoài. Nhìn về phía cái xác thì nó cũng đang ngỡ ngàng kèm một chút sợ hãi. Khi nó che đi khuôn mặt của mình, cố trốn khỏi thứ ánh sáng đó, dùng tay che lại không tác dụng. Nó đứng dậy và lùi vào trong phòng trang điểm.
Cô nhận cơ hội này cố đứng dậy chạy đi thật nhanh, cắm đầu cắm cổ chạy ra ngoài sân, rồi tới cánh cổng rời ra ngoài. Dần cô cảm nhận được những trận rung chấn cũng như ánh sáng ngày càng chói lóa, theo sau là những tiếng nổ vang trời.
Vì quá sức chịu đựng của cô nên Ngân đành phải đóng cửa lại ngồi ở phía trong sân chờ đợi thứ ánh sáng kia phai bớt đi.
…
Quay lại vài phút trước,
Việt và Nguyên nhìn nhau đăm đăm sát khí. Nguyên định quay mặt trời đi, Việt liền chém một nhát vào trong không khí. Và ngay sau đó, Nguyên phải né ra, một vụ nổ xảy ra ngay chỗ ông ta mới vừa đứng. Nguyên quay ra nhìn Việt quát.
“Ngươi bị sao thế? Không cho ta cứu một người đang gặp nguy hiểm sao?”
Việt vẫn giữ một thái độ đùa giỡn nói. – “Phận là người âm thì không nên xen vào chuyện của người dương.”
Nghe vậy, Nguyên tức sôi máu, ông cầm đao mình lên chém một phía về phía Việt. Nhưng cậu ta đã kịp né ra và thả người chậm chầm xuống đất. Nguyên thấy vậy thì liền xông tới chém.
Ông vung cây đao lên cao rồi đập mạnh xuống phía, nhưng Việt chỉ di chuyển nhịp nhàng sang một bên và dùng khuỷu tay ấn vũ khi của Nguyên xuống đất. Cậu ta nhìn Nguyên với một nụ cười đắc thắng rồi đấm vào mặt ông ta một cái. Nhưng Nguyên đã kịp quay mặt qua một bên. Thuận theo chiều quay đó, ông buông một tay ra, quay một vòng rất nhanh lấy lực và dùng mặt ngoài của bàn tay và vả thẳng mặt Việt.
Cậu ta sau khi ăn cú đó liền vang ra, nhưng rồi lại đấm xuống đất để ngăn cho mình bay xa. Việt nhìn lên thì lấy Nguyên đã xông tới và đấm thêm một cú vào mặt cậu nữa.
Không để mình tiếp tục ăn hành, Việt lại cúi thấp người né nhẹ sang một bên phải. Đồng thời giơ tay phải cao lên như thể sẽ khóa Nguyên theo những thế Judo. Có điều đó lại không phải là kế hoạch của Việt, cậu ta giơ cao tay mình rồi dùng khuỷu tay để đấm thẳng vào mặt Nguyên.
Nguyên lùi lại vì đau đớn, ông ta đang ôm mặt mình thì Việt lao tới đấm túi bụi vào người. Cậu móc trái rồi lại đấm phải, xong rồi dùng hai tay ấn đầu ông ta xuống rồi lên gối đá thẳng vào mặt của ông ta.
Việt sau đó định chốt hạ bằng một cú đánh 360 độ của Taekwondo nhưng liền bị Nguyên dùng tay chặn lại. Ông ta mỉm cười và nói.
“Thú vị đấy! Nhưng chưa đủ đâu!”