Biệt Thự Ma - Chương 2
“…Anh lặng nghe từng bước nhẹ sang Thu
Nghe gió heo may khẽ khàng lên ngọn lá
Nghe hoa sữa nơi dòng người hối hả
Đón Thu về giữa phố thị người qua…”
Tuyết mỉm cười không nói gì, cô càng ôm chặt cánh tay của người yêu mình hơn. Chợt cô thấy gần đó có một nhà sư và một chú tiểu đang đi khất thực, cô kéo tay Nam đi về phía nhà sư. Nam biết người yêu mình thường tham gia các hoạt động từ thiện cũng như các hoạt động xã hội nên hiểu ý, cậu lấy trong ví ra một đồng 200 ngàn và gửi nhà sư.
-Con chào sư thầy, con không có gì, chỉ có tấm lòng thành mong sư thầy nhận lấy.
Nhà sư thấy vậy thì mỉm cười, nhẹ nhàng đẩy lại và nói:
-A di đà phật, cảm tạ thí chủ đã có lòng tốt, nhưng bần đạo chỉ khất thực đồ ăn, xin thí chủ thứ lỗi. A di đà phật…
Nói xong nhà sư cúi đầu chào hai người rồi dắt tay chú tiểu, tiếp tục đi về phía trước. Tuyết và Nam đứng nhìn bóng lưng nhà sư một lúc thì bất chợt Tuyết chạy về cửa hàng Vinmart gần đó, được vài phút sau thì cô chạy ra, trên tay cầm một số đồ ăn cũng như nước uống. Tuyết đuổi theo nhà sư và gửi nhà sư chút đồ ăn đó, nhà sư vui vẻ nhận lấy và cảm tạ:
-Thật cảm ơn lòng tốt của thí chủ, chúc thí chủ mạnh khỏe và bình an. A di đà phật.
Nhà sư cúi đầu chào một lần nữa và rồi lại đi xa. Tuyết và Nam dạo phố thêm một lúc thì cũng trở về thu dọn đồ đạc, để còn di chuyển ra bến xe đi lên Lào Cai.
Hà Nội đã trở về đêm nhưng người thì vẫn tấp nập nơi phố thị, và ở bến xe cũng vậy. Cả hai đều đã lên chuyến xe đêm, đi qua những ngọn núi đá, những cánh rừng xanh mướt và cả những thung lũng bao la mà nơi đến chính là Lào Cai.
[…]
Sáng hôm sau khi Tuyết và Nam xuống xe ở Lào Cai, họ bị choáng ngợp bởi không khí ở đây. Một bầu không khí mát lạnh và trong lành hơn rất nhiều so với Hà Nội. Nhiệt độ cũng thấp hơn, khiến cho cảm giác se lạnh lan tỏa khắp cơ thể. Hai người nhanh chóng di chuyển tới trung tâm của thành phố và thuê một khách sạn để cất đồ đạc, cũng như nghỉ ngơi một chút sau chuyến xe đêm thật dài. Đặt lưng trên chiếc giường êm ái trong khách sạn, Tuyết nói:
-Ở đây cùng em trong khách sạn tốt như thế này mà anh không thích, lại thích rúc vào cái biệt thự quỷ quái nào đó mà thử với chả thách.
Nam trả lời:
-Em lại bắt đầu rồi , chờ đêm nay anh hoàn thành vlog xong rồi chúng mình lên sapa chơi vài ngày, xem như bù đắp cho em rồi mà…
-Hừ… Mà em hỏi thật, anh thử thách bao nhiêu chỗ như thế mà anh không thấy hiện tượng gì sao ?
Tuyết hỏi dù biết người yêu mình chỉ tin vào khoa học, vì cô thấy Nam thử thách hết chỗ này tới chỗ khác, nhưng theo lời của cậu thì chẳng thấy điều gì cả, cậu bảo đó toàn là thông tin thêu dệt để dọa người. Thấy người yêu mình hỏi vậy, Nam bật cười, cậu nói:
-Thấy cái gì, ngủ mấy nơi đó anh chỉ thấy muỗi thôi. Nhiều đêm trông có cô ma nữ nào tới nói chuyện cho đỡ buồn mà chẳng thấy… Ha ha..
Tuyết véo cho Nam một cái khiến cậu kêu lên oai oái, đột nhiên trong đầu cô nảy ra một ý tưởng, cô nói:
-Hay là tối nay em ở cùng anh nhé, dù sao em ở một mình trong khách sạn cũng không tiện cho lắm.
Nam ngạc nhiên:
-Em có biết em đang nói gì không? Em không sợ à? Bình thường em phản đối anh gay gắt lắm mà?
-Ờ thì tự nhiên em cũng tò mò, không biết anh ở đó làm những gì, sợ thì cũng có sợ, nhưng có anh bên cạnh là hết sợ… hì hì …
Và thế là chẳng chờ cho người yêu mình phản đối, cô nhoài người tới ôm chầm lấy Nam, đặt lên đôi môi của cậu một nụ hôn nồng nàn. Bàn tay của Nam khẽ hoạt động theo bản năng, dạo qua từng vị trí trên cơ thể của nàng, tiếng thở dốc vang lên từng nhịp trong căn phòng sang trọng ấy.
[…]
Ngày hôm ấy, hai người đi tham quan một vòng tại thành phố Lào Cai, ghé chơi các địa điểm nổi tiếng cả về đồ ăn lẫn giải trí. Tuyết rất thích không khí tại nơi này, không bon chen, bụi bặm như ở Hà Nội.
Sau cả một ngày vui chơi rồi thì cũng phải vào việc chính, cả hai quyết định di chuyển qua địa điểm mà tối nay sẽ thực hiện thử thách, đó là căn biệt thự bỏ hoang. Tuy Nam biết nó ở Lào Cai, nhưng cậu không biết chính xác cụ thể vị trí của nó, cũng may là tài xế taxi có biết. Nhìn thấy hai vị khách ôm theo một ba lô lớn đồ đạc, lại có ý đến ngôi biệt thự ma, tài xế taxi tỏ ra ngạc nhiên, anh quan sát kĩ hơn hai người rồi nói:
-Hai em tới đây du lịch hay làm gì? tại sao lại muốn tới cái nơi đó?
Nam trả lời:
-Dạ, bọn em tới du lịch, tại em lại cũng hứng thú với những địa điểm như thế nên cũng muốn tới xem.