Thương ngồi yên lặng, lòng tràn đầy sự lo lắng. Cô nhìn Toàn, đôi mắt anh sâu thẳm, như chứa đựng một nỗi buồn không thể bày tỏ. Cây cổ thụ lớn trước mặt họ như đang lặng lẽ chứng kiến câu chuyện đang dần hé mở, một câu chuyện mà Thương chưa bao giờ nghĩ rằng nó có thể thay đổi tất cả.
Toàn hít một hơi thật sâu, rồi bắt đầu kể:
“Ông nội anh không phải là người bình thường. Ông là một người thầy, một người dẫn dắt nhiều người dân trong làng. Nhưng điều quan trọng là, ông đã biết về một bí mật trong gia đình chúng ta. Bí mật này bắt đầu từ khi cha mẹ anh còn trẻ, và nó đã dẫn đến một quyết định thay đổi cả cuộc đời của anh.”
Thương ngồi lắng nghe, cố gắng ghi nhớ từng lời của Toàn. Cô cảm thấy như mình đang dần lạc vào một câu chuyện đầy rẫy những mối liên kết kỳ lạ, những bí ẩn chưa được giải đáp.
“Cha mẹ anh,” Toàn tiếp tục, giọng anh lặng lẽ, “có một mối quan hệ rất đặc biệt. Họ không phải là những người hoàn toàn xa lạ, mà là những người mang trong mình một trách nhiệm lớn lao mà chính họ cũng không hiểu hết. Mối quan hệ giữa họ được gắn kết bởi một lời thề, một lời hứa mà họ đã thực hiện khi còn rất trẻ.”
Thương khẽ nhíu mày. “Lời thề gì vậy?”
Toàn nhìn cô, mắt anh thoáng buồn. “Lời thề đó có liên quan đến một món tài sản quý giá mà gia đình anh sở hữu. Nó không phải là tiền bạc hay đất đai, mà là một chiếc tráp gỗ cổ, chứa đựng những tài liệu rất quan trọng. Những tài liệu này có thể thay đổi cả lịch sử của vùng đất này. Nhưng điều đáng sợ là, chiếc tráp này đã biến mất vào một đêm mưa gió.”
Thương cảm thấy choáng váng. Một chiếc tráp chứa đựng những tài liệu quan trọng, có thể thay đổi cả lịch sử? Cô không hiểu rõ lắm, nhưng sự thật mà Toàn đang kể khiến lòng cô dâng lên một cảm giác lạ lẫm. Mọi thứ dường như không đơn giản như cô nghĩ.
“Nhưng chuyện gì đã xảy ra sau đó?” Thương hỏi, cố gắng hiểu rõ hơn.
Toàn lặng lẽ nhìn xuống đất, rồi từ từ lên tiếng. “Sau khi chiếc tráp mất tích, cả gia đình anh đã bị chia rẽ. Cha mẹ anh không còn sống cùng nhau nữa, và ông nội anh đã phải gánh vác tất cả. Nhưng ông không thể nói cho anh biết mọi thứ. Vì vậy, ông chỉ có thể giấu kín mọi chuyện trong lòng, mãi cho đến khi anh trưởng thành.”
Thương im lặng, lắng nghe từng lời của Toàn. Cô không thể hình dung được cuộc sống mà Toàn đã phải trải qua, khi mọi bí mật đều bị che giấu, mọi câu hỏi đều không có lời đáp.
“Vậy anh có biết chiếc tráp đó ở đâu không?” Thương hỏi.
Toàn lắc đầu. “Anh không biết. Nhưng ông nội anh đã từng nói với anh rằng, chiếc tráp đó sẽ quay lại vào một ngày nào đó. Và khi nó trở lại, anh phải sẵn sàng đối mặt với tất cả. Đó là lý do tại sao anh phải làm mọi thứ để bảo vệ nó. Anh không muốn chiếc tráp đó rơi vào tay những người không xứng đáng.”
Thương cảm nhận được sự căng thẳng trong lời nói của Toàn. Cô không thể tưởng tượng được mức độ nghiêm trọng của câu chuyện này. Một chiếc tráp, chứa đựng những tài liệu có thể thay đổi cả lịch sử, và giờ đây nó đã biến mất, mang theo tất cả những câu hỏi mà Toàn không thể giải đáp.
Thương im lặng, đầu óc cô quay cuồng với những suy nghĩ, những câu hỏi chưa có lời giải đáp. Cô cảm thấy mình đã bước vào một câu chuyện mà không thể lùi lại, và mọi thứ xung quanh cô đều có sự liên quan mật thiết đến bí mật mà Toàn đang giữ.
Toàn đứng dậy, nhìn Thương với ánh mắt kiên định. “Anh không thể để em bị cuốn vào những rắc rối này, nhưng anh cũng không thể giấu em thêm nữa. Mọi chuyện đã vượt ra ngoài tầm kiểm soát của anh rồi.”
Thương đứng dậy, không kìm được cảm xúc trong lòng. “Em không sợ. Anh đã chia sẻ bí mật này với em, và em muốn giúp anh. Nếu có thể, em sẽ ở bên anh, cùng anh đối mặt với tất cả.”
Toàn nhìn cô, một nụ cười nhẹ thoáng qua môi. “Em thật sự sẵn sàng à?”
Thương gật đầu, ánh mắt cô tràn đầy sự kiên quyết. “Em sẵn sàng. Anh không phải đối mặt với mọi chuyện một mình. Em sẽ luôn ở bên anh.”
Toàn nhìn Thương một lúc lâu, rồi cúi đầu. “Cảm ơn em. Nhưng em biết không, bí mật này không chỉ là của anh. Nó có thể thay đổi cuộc đời của chúng ta, và có thể làm tổn thương cả hai. Em phải chuẩn bị tinh thần.”
Thương không nói gì, nhưng trong lòng cô biết rằng không có gì có thể làm cô lùi bước. Mọi thứ đã bắt đầu, và cô sẽ không để Toàn phải đối mặt với tất cả một mình. Dù cho phía trước có là gì, cô sẽ cùng anh đi qua.
Chuyến đi đến ngôi nhà gỗ nhỏ này đã mở ra một cánh cửa mới trong cuộc đời của Thương. Mọi thứ mà cô từng biết giờ đây dường như đã thay đổi. Bí mật về chiếc tráp, về gia đình của Toàn, về những quyết định trong quá khứ, tất cả đều đang cuộn lên thành một cơn sóng dữ dội, đẩy cô vào cuộc hành trình mà cô chưa thể lường trước được.
Khi ánh chiều tà bắt đầu buông xuống, Thương và Toàn đứng dưới bóng cây cổ thụ, cùng nhìn về phía xa. Những tia nắng cuối cùng của ngày dần dần tắt, nhường chỗ cho bóng tối, nhưng trong lòng Thương, một ngọn lửa mới vừa được thắp lên.
Cuộc hành trình này, dù có thể sẽ đầy gian nan, nhưng cô không thể quay đầu. Và dù phía trước có là gì, cô sẽ luôn bước bên cạnh Toàn, để cùng anh tìm ra những mảnh ghép của quá khứ, những sự thật chưa được hé lộ.
Ngày thứ mười ba, không chỉ kết thúc một chặng đường, mà là bắt đầu một hành trình mới, đầy bí mật và những sự khám phá mà Thương không thể nào ngờ tới.